Đôi khi ta quay cuồng với những ham muốn, lao theo những hào quang… để rồi mong đạt được một mục tiêu, một đỉnh cao nào đó… nhưng rồi sau đó ngồi nghĩ lại, thấy mất đi quá nhiều, lãng phí quá nhiều… trần gian đó cũng chỉ là quán trọ, rồi đến một ngày ai cũng phải ra đi…
Hiếu Orion
Bình tĩnh sống – có sao đâu. Vội vã làm chi, chuyện sang giầu
Ta nhỏ bé mà đời thì quá rộng. Gồng gánh cuộc đời giấc mộng phù du
Bình tĩnh sống – có sao đâu. Buồn đến rồi đi – đừng u sầu
Đời thì ngắn – nỗi buồn sao dài thế? > Quẳng gánh ưu phiền, thôi kệ … bình yên
Bình tĩnh sống – có sao đâu. Cuộc sống đẹp tươi ngập sắc mầu
Sao phải cứ nhìn đời đầy u tối, Cầm lấy cây đàn để hát vu vơ
Bình tĩnh sống – có sao đâu , Vật vã bon chen – bạc mái đầu
Trần gian đó cũng chỉ là chốn trọ, Rồi đến một ngày ai cũng phải ra đi
Bình tĩnh sống – có sao đâu