
Sợ nhất bọn hay sợ !
Bọn hay sợ là bọn cực hãm: kiểu thích tiền nhưng ngại kiếm tiền… ối zồi ôi…
Tôi giờ đi làm nghề Mentor – lôm la là tư vấn, giúp ai đó đi được đến đích: doanh nghiệp, người nổi tiếng…
Cơ mà nhận ra 1 điều rất buồn cưới: ấy là người Kinh nhà mình rất HAY SỢ !
Sợ thì tốt thôi, nhưng khi mà Muốn_lắm mà vẫn Sợ_làm mới là vấn đề. Đây ví dụ 3 điều:
1️⃣ Muốn kiếm nhiều tiền – nhưng sợ bị dán mác con buôn !
” anh bảo em bán online á! Eo ơi ngượng lắm !”
👉 Ơ kìa, buôn bán có cái đ gì mà ngượng – lừa đảo mới ngượng – mà không có tiền thì càng ngượng hơn!
—-
2️⃣ Muốn nổi tiếng – nhưng sợ thị phi !
” anh bảo em post nhiều ảnh à? Eo ơi em sợ bị chửi lắm..”
👉 Ơ kìa, cái bọn đã không thích mình thì dù mình không úp ảnh bọn nó vẫn tìm cớ chửi, còn người yêu quý mình thì mình làm gì họ cũng hiểu và thông cảm – miễn là không lừa đảo hại người.
—
3️⃣ Muốn giàu như bọn giàu – nhưng đầu lúc nào cũng ghét bọn giàu.
“Em nghi lắm… em ghét thằng nọ, em không thích thằng đó !
Lũ “auto ghét bọn giàu” trong đầu ngoài thịt ra toàn là sự nghi ngờ: nghi ngờ chèn mẹ kín não dẫn đến không mở não chịu học từ người Giàu mà chỉ Nghi ngờ và tìm cớ Chửi bới !
—
Thì ra… Cái văn hoá chuyện cổ tích Việt Nam nó ngấm mẹ vào đầu mọi người quá rồi:
– Gặp khó khăn thì ngồi mẹ 1 chỗ rặn ra khóc chờ Bụt hiện lên… Giống con Tấm ác ôn ấy!
– Lười làm ăn, bất tài: vẫn mong thành Chử Đồng Tử cởi truồng vùi mình trong cát để mong gặp công chúa…
– Muốn sống vui sướng nhưng lúc nào cũng hậm hực với người giàu mà ko chịu học hỏi họ: giống 2 thằng bẩn tính Ba Giai – Tú Xuất : suốt ngày đi dối trá lừa bẩn để hại người giàu: ai giàu trong mắt chúng đều là “bọn trọc phú” – còn cứ nghèo đều tốt hết: kể cả bọn Lâm Tặc cũng được gọi âu yếm là “Bác Tiều Phu”
Chuyện giàu này mình đọc lại chuyện về “công tử bạc liêu” mới thấy các nhà giàu hồi xưa vừa chăm, vừa thông minh, vừa vất vả vì phải đối đầu với nhiều nông dân lười nhác bán sạch ruộng mình đi để rồi đi làm thuê, để rồi chờ thời lật lại, để rồi khi lật lại xong rồi toàn kể những câu chuyện lừa đời nói xấu bọn giàu…
—
Quay trở lại: Hãy Chính Trực – chăm chỉ và Liều Lĩnh !
👉 Tóm lại: Trước khi làm gì: hãy xác định mọi thứ được mất !
Xác định rồi thì gạt hết mọi đắn đo ra khỏi đầu, tập trung mà làm đến cùng đi…
Cái thời gian đắn đo đó người ta làm xong mẹ trước mình rồi.
Đó là lý do trước khi làm gì, nên ĐỊNH VỊ lại bản thân:
– Giá trị cốt lõi của mình là gì ?
Để cả khi cháy rừng (khủng hoảng), thì vẫn không bị cháy nhà !
Giống Híu: Híu làm điều mình thích – và thích điều mình làm ! Ai hậm hực vào đây Híu hỏi 1 câu cho vuông: Đm mày tao hại gì mày chưa?